Phụng vụ Lời Chúa Tuần XXIII Thường niên C

Trọng kính Cộng đồng Dân Chúa

Trọng kính Cộng đồng Dân Chúa

Để cùng với Giáo Hội cử hành Mầu nhiệm Chúa Kitô ở Chúa Nhật 7/9/2025 và Tuần XXIII Thường Niên,

trước hết chúng ta hãy suy niệm PVLC với bài chia sẻ của ĐTGM Ngô Quang Kiệt Chúa Nhật  7/9/2025,

sau đó chúng ta theo dõi PVLC được soạn dọn cho cả tuần XXIII Thường niên (cùng Hạnh Thánh nhân trong tuần) 

ở những cái links đính kèm.

LÀM MÔN ĐỆ CỦA CHÚA

 I.TẤM BÁNH LỜI CHÚA

- Kn 9,13-18

- Plm 9b-10.12-17

Lc 14, 25-33

II.TẤM BÁNH CHIA SẺ

Ai trong chúng ta cũng mong ước được làm môn đệ của Chúa. Ai cũng muốn theo chân Chúa. Nhưng ta có thực sự hiểu làm môn đệ Chúa là như thế nào không? Hôm nay Chúa chỉ cho ta thấy rõ điều đó.

Làm môn đệ là một việc làm nghiêm túc. Đây không phải là một cảm tính bồng bột nhất thời. Nhưng là một việc lâu dài. Chúa Giêsu ví việc làm môn đệ theo Chúa với việc “xây dựng một cây tháp” và việc “chiến đấu với kẻ thù”. Xây dựng cây tháp là một việc làm lớn lao. Chiến đấu với kẻ thù là việc làm nghiêm trọng. Vì thế cần phải ngồi xuống suy tính cho cẩn trọng, chi li. Cũng thế việc làm môn đệ của Chúa là một việc làm nghiêm túc, vừa lớn lao như sự nghiệp cả đời, vừa nghiêm trọng vì ảnh hưởng tới cả định mệnh. Vì thế phải ngồi xuống suy tính cho kỹ lưỡng để có thể theo Chúa đến cùng. Phải suy tính kỹ lưỡng vì làm môn đệ là từ bỏ đến tận cùng.

Làm môn đệ là từ bỏ đến tận cùng. Môn đệ không phải là kẻ hiếu kỳ cưỡi ngựa xem hoa. Môn đệ không phải là kẻ tài tử nay làm mai không. Môn đệ là người đi theo Thày suốt đời, sống như Thày trong mọi sự. Chính vì thế mà phải coi Thày là thần tượng duy nhất, không yêu mến ai hơn Thày. Chính vì thế mà phải từ bỏ tất cả, không chỉ người thân mà từ bỏ cả chính bản thân với những ý nghĩ riêng tư. Để không những đi theo Thày, sống như Thày mà còn ăn nói như Thày, suy nghĩ như Thày nữa. Kitô hữu là người mang Chúa Kitô trong mình. Muốn có Chúa Kitô trong mình, ta phải loại bỏ tất cả những gì không phải Chúa ra khỏi mình. Điều này chắc chắn không dễ dàng. Nhưng ta an tâm, vì Chúa Giêsu không chỉ đòi hỏi ta. Người đã đòi hỏi chính mình trước. Chúa Giêsu không chỉ đòi ta vác thánh giá. Chính Người đã vác thánh giá trước. Ta sẽ cảm thấy dễ dàng vì chỉ việc làm như Chúa Giêsu.

Làm môn đệ là làm như Chúa Giêsu. Nếu Chúa Giêsu đòi hỏi ta từ bỏ, chính Người đã từ bỏ trước. Người đã từ bỏ trời cao để xuống đất thấp. Người đã từ bỏ địa vị làm Thiên Chúa để xuống thế làm người. Sự từ bỏ được thấy rõ qua việc Chúa tự nguyện sống nghèo khổ, tự nguyện nhận lấy tội lỗi của loài người và tự nguyện chết thay loài người. Khốc liệt nhất là Người đã từ bỏ ý riêng để hoàn toàn vâng theo ý Chúa Cha. Cuộc chiến đấu khốc liệt đã thấy trong vườn Giêtsimani, khi nhìn thấy trước cái chết đau đớn tủi nhục sắp tới, Người run sợ muốn lẩn tránh bỏ cuộc, nên đã tha thiết cầu xin Chúa Cha: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi uống chén đắng này”. Nhưng cuối cùng, Chúa đã từ bỏ ý riêng, vâng theo ý Chúa Cha, sẵn sàng ra đi chịu chết: “Nhưng đừng theo ý con, xin vâng ý Cha mà thôi”.

Nhờ hoàn toàn từ bỏ ý riêng, vác thánh giá đi đến cùng, Chúa Giêsu đã hoàn thành công việc của Chúa Cha trao phó, đem ơn cứu độ đến cho mọi người. Người môn đệ, khi hoàn toàn từ bỏ chính mình, sẽ nên một với Chúa Kitô, cộng tác vào công cuộc cứu độ của Chúa.  

III.TẤM BÁNH HOÁ NHIỀU

1. Làm môn đệ là gì?

2. Chúa Giêsu đã nêu gương từ bỏ thế nào?

3. Tại sao ta phải từ bỏ tất cả?

Tuần XXIII Thường Niên Năm C

(xin bấm vào hàng chữ trên đây để theo dõi các bài chia sẻ PVLC và hạnh thánh trong tuần, nếu cần)

Chúa Nhật

CN.XXIII-C.mp3 / https://youtu.be/evo9RSUmXFc

Chúa Kitô là một lựa chọn kinh hoàng nhưng khôn ngoan nhất

https://youtube.com/live/GFNFOBiq2as

Trong Tuần

LeSinhNhatDucMe.mp3 / LeSinhNhatDucMeMaria.mp3 / https://youtu.be/GuYi2j0limE (8/9 - Thứ Hai: Lễ Kính)

TN.XXIIIL-3.mp3 / TN.23L-3.mp3

ThanhPheroClaver.mp3 / https://youtu.be/GjzHYjXZ4ZE (9/9 - Thứ Ba)

TN.XXIIIL-4.mp3 

 TN.XXIIIL-5.mp3

TN.XXIIIL-6.mp3

LeThanhDanhMe.mp3 / https://youtu.be/9YJjfDWkE70 (12/9 - Thứ Sáu)

XXIII-7.mp3

ThanhGioanKimKhau.mp3 / https://youtu.be/shKKXtuOsGs(13/9 - Thứ Bảy)

0

SUY NIỆM CẢM NGHIỆM

Nếu Phụng Vụ Lời Chúa được Giáo Hội chọn đọc, bao gồm cả bài Phúc Âm là chính, và 2 Bài Đọc 1 và 2 đều phải hợp với bài Phúc Âm, thì đâu là mối liên kết chặt chẽ về ý nghĩa của cả 3 bài đọc cho Chúa Nhật Thường Niên 23 Năm C hôm nay? 

Ý tưởng chính của bài Phúc Âm được Thánh ký Luca thuật lại lời Chúa Giêsu “ngoảnh mặt lại” mà nói với “nhiều đám đông cùng đi với” Người rằng "Nếu ai đến với Ta mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Ta. Còn ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta”. 

Nội dung thật sự của Bài Đọc 1, được trích từ Sách Khôn Ngoan, đó là niềm xác tin: “những ai sống đẹp lòng Chúa từ ban đầu, thì được ơn cứu độ nhờ sự khôn ngoan”, nhờ “biết được ý định của Thiên Chúa”, “suy tưởng được sự Thiên Chúa muốn”. 

Trong khi đó, Bài Đọc 2 lại chất chứa những lời khuyên khôn khéo theo thư Thánh Phaolô gửi cho Philêmon, những lời vị tông đồ dân ngoại này khuyên người môn đệ ấy hãy tự nguyện nhận lại tên nô lệ của mình là Ônêsimô như nhận lấy chính mình ngài. 

Căn cứ vào những ý tưởng chính của từng bài đọc của Phụng Vụ Lời Chúa cho Chúa Nhật 23 Thường Niên Năm C hôm nay, có thể nói như thế này: 

1-   Những ai muốn theo Chúa và theo Chúa thật thì phải làm theo ý Chúa muốn, theo lời Chúa dạy, dù ý Chúa và lời Chúa có trái với ý nghĩ, ý thích và ý muốn tự nhiên hợp tình hợp lý của mình, chẳng hạn như yêu thương và gắn bó với thân nhân của mình, hay đối xử công bằng với người khác theo quyền hạn của mình, như Philêmon với tên nô lệ Ônêsimô.

2-   Tất cả những gì là ý Chúa và lời Chúa đều thuộc về thượng giới, về lãnh vực siêu nhiên, có tính chất thần linh, hoàn toàn vượt trên những gì là tự nhiên của loài người, dù bản chất của tự nhiên là tốt, và ngược lại với những gì là đam mê nhục dục cùng tính mê nết xấu của họ, là những gì xấu xa dẫn đến tội lỗi, ngược lại và phản lại với ý Chúa và lời Chúa, nên ý Chúa và lời Chúa đã trở thành thập giá bất khả thiếu và bất khả tránh họ cần phải vác, trong việc muốn theo Chúa và “có thể” theo Chúa, mà nếu họ không chịu vác, không chấp nhận “thì không thể làm môn đệ Ta”.

3-   Những ai muốn theo Chúa mà không dám bỏ mình và vác thập giá là những con người không biết tính toán, như 2 trường hợp được Chúa Giêsu nêu lên trong Bài Phúc Âm hôm nay, liên quan đến việc xây cất và việc chiến đấu, vì việc vác thập giá theo Chúa không phải là những gì phá đổ hay thua bại, mà là đường lối nhờ đó tâm hồn theo Chúa xây nhà bản thân của mình trên nền đá đức tin vững chắc, và giúp cho cuộc đời của mình chiến thắng được tất cả những gì là cám dỗ và trở ngại thử thách trong sứ vụ chứng nhân.

4-   Trái lại, theo Chúa mà gặp phải gian nan khốn khó thử thách như thập giá bất khả thiếu mà buông bỏ hay tránh né, như trường hợp Philêmôn không dám chấp nhận tên nô lệ bỏ trốn của mình là Ônêsimô, như Thánh Phaolô khuyên can theo tinh thần Chúa Kitô, thì người môn đệ mang tên Philêmôn này ở trong tâm trạng được Sách Khôn Ngoan ở Bài Đọc 1 hôm nay cho biết: “Vì những ý tưởng của loài hay chết thì mập mờ, và những dự định của chúng tôi đều không chắc chắn. Vì xác hay hư nát làm cho linh hồn ra nặng nề, và nhà bụi đất làm cho lý trí hay lo lắng nhiều điều ra nặng nề”.

5-   Nếu Philêmôn ngheo theo lời Thánh Phaolô chấp nhận tên nô lệ Ônêsimô đáng phạt của mình, thì đã hành động một cách khôn ngoan, nhờ ơn Chúa, đúng như Bài Đọc 1 đã thâm tín và khẳng định: “Chúng tôi ước lượng cách khó khăn các việc dưới đất, và khó nhọc tìm thấy những sự trước mắt. Còn những sự trên trời, nào ai khám phá ra được? Ai hiểu thấu Thánh ý của Chúa, nếu Chúa không ban sự khôn ngoan, và không sai Thánh Thần Chúa từ trời cao xuống. Như thế, mọi đường lối những kẻ ở dưới đất được sửa lại ngay thẳng, và loài người học biết những sự đẹp lòng Chúa”.

6-   Và đó là lý do, lý do loài người tự mình không thể khôn ngoan trong việc chọn lựa những gì hợp với ý Chúa và lời Chúa, và do đó cũng không thể có khả năng đáng ứng ý Chúa và lời Chúa vô cùng khôn ngoan và toàn thiện, mà con người mới cần phải ấp ủ một tâm nguyện bất khả thiếu, chẳng những của câu họa “Thân lạy Chúa, Ngài là chỗ chúng con dung thân, từ đời nọ trải qua đời kia”, mà còn cả 4 câu xướng của Bài Đáp Ca tràn đầy ý nghĩa Phụng Vụ Lời Chúa hôm nay: “Thân lạy Chúa, Ngài là chỗ chúng con dung thân, từ đời nọ trải qua đời kia":

1) Thực ngàn năm ở trước thiên nhan, tựa hồ như ngày hôm qua đã khuất, như một đêm thức giấc cầm canh. Chúa khiến cho con người trở về bụi đất, Ngài phán: "Hãy trở về gốc, hỡi con người".

2) Chúa khiến họ trôi đi, họ như kẻ mơ màng buổi sáng, họ như cây cỏ mọc xanh tươi. Ban sáng cỏ nở hoa và xanh tốt, buổi chiều nó bị xén đi và nó héo khô.

3) Xin dạy chúng con biết đếm ngày giờ, để chúng con luyện được lòng trí khôn ngoan. Lạy Chúa, xin trở lại, chớ còn để tới bao giờ? xin tỏ lòng xót thương tôi tớ của Ngài.

4) Xin cho chúng con sớm được no phỉ ân tình của Chúa, để chúng con mừng rỡ hân hoan trọn đời sống chúng con. Xin cho chúng con được hưởng ân sủng Chúa là Thiên Chúa chúng con, sự nghiệp tay chúng con làm ra, xin Ngài củng cố, xin Ngài củng cố sự nghiệp tay chúng con làm ra.

 

ĐTC Phanxicô Huấn Từ Truyền Tin Chúa Nhật XXIII Thường Niên Năm C ngày 8/9/2013 về Chiến Tranh và Hòa Bình

"Theo Chúa Giêsu không có nghĩa là tham phần vào một cuộc phô diễn khải hoàn. Nó có nghĩa là tham dự vào tình yêu nhân hậu của Người, trở nên một thành tố cho đại sứ vụ tình thương của Người đối với từng người và hết mọi người... Mà việc thứ tha phổ quát này, tình thương này, xuất phát từ thập giá. Chúa Giêsu không muốn thực hiện sứ vụ này một mình: Người muốn bao gồm cả chúng ta nữa, trong sứ vụ mà Cha đã ủy thác cho Người... Người môn đệ của Chúa Giêsu từ bỏ tất cả những sự vật của mình, vì họ đã tìm thấy được nơi Người Sự Thiện cao cả nhất, trong đó hết mọi sản vật khác nhận được giá trị và ý nghĩa đích thực của mình: các mối liên hệ gia đình, các mối liên hệ khác, công việc, sự phong phú về văn hóa và kinh tế, vân vân.

"Ở đây, Chúa Giêsu không muốn bàn đến vấn đề chiến tranh - nó chỉ là một dụ ngôn. Thế nhưng vào thời điểm lúc này đây, khi mà chúng ta đang thiết tha nguyện cầu cho hòa bình, thì Lời này của Chúa gây tác động sâu xa nơi chúng ta, và Lời này chính yếu nói rằng: chúng ta cần phải chiến đấu với một cuộc chiến sâu xa hơn, tất cả chúng ta! Đó là cái quyết định mãnh liệt và can trường trong việc từ bỏ sự dữ cùng những những hấp dẫn của nó, mà chọn sự thiện, hoàn toàn sẵn sàng đánh đổi bản thân mình, đó là theo Chúa Kitô và vác lấy thập giá của mình! Nó là một cuộc chiến tranh sâu xa chống lại sự dữ! Nếu anh chị em không thể chiến đấu với trận chiến sâu xa để chống lại sự dữ ấy thì làm sao chống lại chiến tranh, nhiều thứ chiến tranh được chứ? Không có chuyện đó đâu! 

"Cuộc chiến chống lại sự dữ này có nghĩa là không chấp nhận hận thù huynh đệ tàn sát lẫn nhau, và không chấp nhận những thứ gian dối được nó sử dụng; là không chấp nhận bạo lực dưới tất cả mọi hình thức của nó; không chấp nhận vấn đề leo thang các thứ vũ khí và buôn bán vũ khí ở chợ đen. Có rất nhiều thứ vũ khí! Và mối ngờ vực luôn còn đó: thứ chiến tranh này xẩy ra ở đó, thứ chiến tranh kia xẩy ra ở đây - vì mọi nơi xẩy ra chiến tranh - thì có thực sự là một thứ chiến tranh về các vấn đề chăng, hay là một thứ chiến tranh về thương mại, để buôn bán những thứ vũ khí ấy ở chợ đen? Những kẻ thù ấy là thành phần chúng ta cần phải chiến đấu, một cách liên kết và gắn bó, không chạy theo những lợi lộc nào khác ngoài những lợi lộc của hòa bình và công ích.

"... Chúa Giêsu là mặt trời, Mẹ Maria là ánh sáng đầu tiên loan báo rạng đông của mặt trời này. Tối hôm qua chúng ta đã canh thức, kêu xin việc chuyển cầu của Mẹ trong lời chúng ta nguyện cầu cho hòa bình trên thế giới, nhất là ở Syria cũng như ở toàn vùng rung Đông. Vậy chúng ta hãy kêu cầu Mẹ là Nữ Vương Hòa Bình. Nữ Vương Hòa Bình cầu cho chúng con!"

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo VIS (Vatican Information Service) kèm theo những chỗ tự ý nhấn mạnh